Tuesday 27 April 2010

SORRY!!!!

“Đôi khi cuộc sống bận rộn đến mức ta đã quen nói “cảm ơn” một ai đó đã hết lòng yêu thương, che chở cho ta.”
Tối wa lại là 1 đêm e ko ngủ được. Sao cái cảm giác khó chịu này nó cứ bám e hoài thế. E bít là khi a đọc được bài viết này a sẽ lại buồn, lại la e vì ko ngủ sớm.
Có những đêm ko ngủ được thế này mới biết thế nào là quý trọng giấc ngủ. Mới hiểu hết ý nghĩa của những quan tâm rất nhỏ của a, mới hiểu được mình đã chưa biết cách yêu thươg bản thân mình và yêu thương những người quan tâm mình.
Ngay h này e mới thấy yêu biết bao những đêm a rất mệt nhưng vẫn phải ngồi online chỉ để kêu e đi ngủ sớm.
Yêu lắm cái cách a ngồi tìm tòi những bằng chứng để e xem vì bảo e đi ngủ mà e ko nge.....

"Nhóm nghiên cứu của Đại học Montréal đã tìm hiểu hai nhóm người, một nhóm gồm 13 người khỏe mạnh bị chứng mất ngủ, nhóm còn lại gồm 13 người khỏe mạnh ngủ đủ giấc. Kết quả kiểm tra cho thấy nhóm mất ngủ bị tăng huyết áp trong khi nhóm ngủ sâu huyết áp giảm nhẹ. Từ nghiên cứu trên, các nhà khoa học cho rằng ngủ thiếu giấc sẽ làm tăng nguy cơ bị bệnh tim mạch, đặc biệt ở những người đang mắc bệnh tim mạch thì việc thiếu ngủ càng làm bệnh trầm trọng hơn".

“Thấy ngủ ko đủ nguy hiểm thế nào chưa?”

E lại hay giận hờn vu vơ vì những lúc e còn rất nhiều chuyện muốn nói thì a lại bảo:“E ơi! Gần 12h rùi kìa. Ngủ đi e”. Rùi lại im lặng ko nói j mà đi ngủ để a ko thể ngủ ngay mà phải viết những tn dạng như xin lỗi e mà trong khi e lại là người sai. Ngớ ngẫn thiệt.
“A mong 1 ngày nào đó e sẽ hiểu và yêu a nhiều hơn. A chỉ muốn tốt cho e thui. A làm vậy cũng vì a yêu e,……”
Ngày đó đã đến rùi a ah! Tối wa e cảm nhận được sự vui mừng ở a, khi a goi cho e và e nói: “ hnay e mệt, đi ngủ sớm, ko onl đâu”.
E đã thấy e sai, sai rất nhiều trong chuyện này. E xin lỗi và cảm ơn a.